Em yêu…cái ngày đó đã đến...
Anh mong chờ cái giây phút định mệnh này lâu rồi…Cái ngày mà anh bước chân vô cái nhà tù êm ái đó…
Cái ngày mà quyết định tương lai về sau của anh…Hôm nay, 1-4…thời khắc đó đã đến, anh quyết định làm đám cưới với em …vĩnh viễn đặt dấu chấm hết cho sự nghiệp tự do của mình…
1 người đàn ông có vợ là như thế nào…Anh ko biết rõ câu trả lời…nhưng linh cảm của 1 con thú hoang đã sắp zô sở thú…có lẽ là thế này T__T…
Đàn ông là trụ cột gia đình…đàn ông mà ko kiếm được tiền nuôi vợ thì…để vợ nuôi thôi …Nói thế chứ anh đâu dám sao lãng trách nhiệm, để có thể đủ tiền cho em ăn ngon mặc đẹp, đủ tiền cho em đi chơi, đi shopping…đủ tiền cho em ăn quà vặt…anh chỉ có thể lai nưng ra làm mà thôi…
Thực tế là anh văn dốt võ dát, hậu đậu vô cùng nên có xin được công việc tử tế đâu, những ngày sống với em sẽ là những ngay anh bươn chải kiếm $...Ít ra anh có thể đi buôn heo như ông Bush hồi xưa, biết đâu anh sẽ là President nhỉ…
Ko thì chí ít cũng như thế này để có $ yêu…em
Khi trở về nhà, sau 1 ngày mệt mỏi…em nghĩ anh sẽ làm gì nhỉ…Tất nhiên, một perfect man phải biết chí ít là vào bếp nấu ăn cho vợ…
Sau đó là giặt giũ, là ủi quần áo cho vợ ăn xong để tí nữa đi chơi (oánh phỏm là chủ yếu)…
Còn anh thì tranh thủ ăn nốt bữa ăn trong (nước mắt) khi em đi đâu đó…Rồi phải đợi em về dù đã buồn ngủ díp mắt…Tại sao ư???...Vì…vì…vì…anh ko thể ngủ được khi thiếu cái gối ôm ấm áp dù biết là nửa đêm sẽ bị đá lăn xuống gầm giường…
Những lúc em đi chơi, anh chỉ còn biết đánh bạn với mấy chai Ken, rồi cứ thế mà lăn lóc vạ vật…mà đau thương cho cái số kiếp tù giam lỏng của mình…
Anh đâu dám đi chơi đâu, bù khú với lũ bạn đâu, bởi ngay trong tuần trăng mật, anh đã biết thế nào là hậu quả của việc đó…
Đến giờ em trở về, nước tắm anh đã phải chuẩn bị từ trước, dù đã ngất ngư sau 1 ngày lao động nặng nhọc, anh ko thể từ chối nghĩa vụ hấp dẫn nhất trong ngày này…nhờ được thực hiện nghĩa vụ này mà anh còn can đảm để sống tiếp và để yêu em…
Trước khi đi ngủ, em thường thưởng anh một nụ hôn và cái ôm nồng cháy, nó làm anh xúc động đến phát khóc lên… Lâu thật là lâu, mới có 1 cảm giác hãi hùng và nóng bỏng như vậy…
Còn nếu anh muốn tham lam hơn ư…Anh làm sao quên được cảm giác bị cắn sứt môi ngày ấy vì cái tội “đòi hỏi” ko đúng lúc…
Ah, nói đến ngày xưa anh mới nhớ…có lẽ sự hồi tưởng này xuất hiện khi anh đang co ro vì lạnh dưới gầm giường…Anh và em gặp nhau như thế nào nhỉ…Ah, cứ như 1 quả tạ rơi trúng đầu anh lúc đó vậy…
Từ khi gặp em, anh trở nên như một kẻ ngẩn ngơ, ngày quên ngủ, đêm ko ăn, chỉ có bóng hình em là làm anh cảm thấy dễ chịu hơn tất thẩy…
Anh đã sáng tác những bài hát để nói lên tình yêu nồng cháy với em,..
…rằng thượng đế đã sắp đặt để chúng ta đến với nhau, 2 sinh linh bé nhỏ từ thiên đường được đưa xuống trái đất…
Để chúng ta có thể mãi hạnh phúc bên nhau như thế này...
Chúng ta đã bên nhau như hình với bóng, đã cùng nhau vui chơi…
….và trao nhau những tình cảm ngọt ngào hơn hết thảy mọi thứ trên thế giới này…Ôi, ngày xưa còn đâu…
Bởi thực tế cuối cùng là thế này đây…
Em biết ko, có nhiều lúc anh đã muốn thế này…
Hoặc thế này...
Nhưng anh nhát gan lắm em ơi…bởi anh biết em khủng khiếp thế nào…
và hậu quả nếu như anh thất bại là như thế này…Thực sự là anh đâu dám bởi vì “I love you so much because I scare u a lots”…
Em yêu ah, còn 1 điều anh rất muốn nói với em….đó là anh cứ bị đá xuống gầm giường mãi thì bao giờ chúng ta có baby hả em…
Anh tính rồi, nếu em sinh 1 thì bảo mẫu sẽ là…anh
Còn em sinh đôi thì để cho công bằng, mỗi người 1 đứa nhé…
Giờ thì anh lại nghĩ tới tương lai rồi em ah…chắc anh sẽ mãi là như vậy nè…
Reng…Reng…Reng…Ối, hóa ra là tiếng chuông báo thức..Phù, hóa ra đó là 1 ác mộng em yêu ah…