A5 organization
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


Welcom to A5 organization!!!
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalliPortalli  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Niềm vui Giáng sinh

Go down 
Tác giảThông điệp
snowdream
Rìu sắt đôi
Rìu sắt đôi
snowdream


Tổng số bài gửi : 147
Age : 31
Registration date : 31/08/2007

Niềm vui Giáng sinh Empty
Bài gửiTiêu đề: Niềm vui Giáng sinh   Niềm vui Giáng sinh I_icon_minitimeFri Aug 31, 2007 3:38 pm

Đó là Giáng sinh lạnh giá năm tôi 15 tuổi, và cảm thấy như cả thế gian đang chống lại mình, vì tôi muốn mua một khẩu súng nước mới, nhưng bố mẹ lại bảo không đủ tiền. Tôi ngồi ủ rũ cạnh lò sưởi, tự cảm thấy thương thân, chờ bố lại gần hỏi chuyện, như bố vẫn làm mỗi khi thấy tôi buồn.
Nhưng bố như quên béng mất tôi, lo thu dọn vài thứ như chuẩn bị ra ngoài. Nhưng tôi cũng chẳng bận tâm. Tôi còn đang bận đau khổ mà.
Nhưng bỗng bố quay lại bảo tôi:
- Matt! Mặc ấm vào, đi với bố!
Lại còn thế nữa! Mặt tôi xị ra! Ra đến ngoài, tôi càng thất vọng hơn. Chiếc ôtô tải cũ của bố, đã được chuẩn bị sẵn. Thế nghĩa là chuyến đi sẽ không nhanh như tôi hy vọng. Cuối cùng, mất hết kiên nhẫn, tôi hỏi:
- Bố, chúng ta đi đâu vậy?
- Dạo này con có ghé nhà bà Jensen không? - Bố tôi hỏi.
Bà Jensen sống cách nhà tôi khoảng 3km. Chồng bà ấy mất năm ngoái và bà ấy có 3 đứa con, đứa lớn nhất mới 8 tuổi, học cùng trường tôi.
- Sao ạ? - Tôi ngập ngừng hỏi.
- Bố vừa mới qua nhà bà ấy, họ lạnh lắm. Bố tính mang cho họ ít củi!
Trong kho có rất nhiều củi bố mua dự trữ. Bố bắt tôi bê củi chất lên xe. Sau cùng bố chất lên xe thêm hai túi bột mỳ và thịt đông lạnh. Và một cái túi khác nhỏ hơn.
- Có gì thế ạ? - Tôi tò mò.
- Giày. Bọn trẻ nhà Jensen hỏng hết giày rồi. Và một ít kẹo nữa. Sẽ không phải là Giáng sinh nếu trẻ con không có quà!
Ra là thế. Gia đình tôi cũng có giàu có gì đâu. Bố mẹ còn không có đủ tiền mua cho tôi một khẩu súng nước, thế thì tại sao bố còn mua kẹo và giày cho bọn trẻ nhà Jensen?!
Cuối cùng, cũng tới nơi. Bố dỡ củi và các túi lớn trên xe xuống một cách lặng lẽ hết sức có thể. Chúng tôi gõ cửa.
- Ai đó? - Có tiếng hỏi.
- Bà Jensen, tôi đây! - Bố nói to - Tôi đến cùng con trai tôi. Chúngtôi vào một chút được không?
Bà Jensen mở cửa. Những đứa trẻ quấn chăn quanh người và ngồi co ro cạnh cái lò sưởi với ngọn lửa bé tí tẹo.
- Chúng tôi mang tới đây vài thứ - Bố nói và bắt đầu bê mọi thứ vào nhà. Tôi để túi bột mỳ lên bàn.
Bà Jensen mở túi giày một cách ngần ngại, và lấy ra từng chiếc một. Có một đôi giày cho bà Jensen và 3 đôi cho 3 đứa trẻ. Bà Jensen cắn chặt môi, rồi oà lên khóc. Bà nhìn bố chăm chú, rồi nhìn tôi. Bọn trẻ bắt đầu cười khúc khích khi bố đưa kẹo.
Trong suốt những năm sau đó, mỗi khi ngồi bên lò sưởi mùa Giáng sinh, tôi đều nhớ lại đêm Giáng sinh năm 15 tuổi, lại cảm thấy rõ niềm vui khi đi cùng bố trên đường về nhà. Bố đã cho tôi món quà lớn gấp nhiều lần khẩu súng nước, đó là niềm vui thật sự của mùa Giáng sinh.

Giá như ở nước mình mùa đông cũng có tuyết thì vui phải biết.
Về Đầu Trang Go down
 
Niềm vui Giáng sinh
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Lãnh chúa hồi sinh
» Hai lần sinh ba
» Cô giáo “sốc” trước kiểu “yêu” của học sinh lớp 6
» StarCraft II: Tượng đài tái sinh
» SINH VIÊN CÔNG NGHỆ THÔNG TIN

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
A5 organization :: Tản man.-
Chuyển đến